Đỗ Hồng

ĐỜI SƯƠNG KHÓI



Trăng rót bóng vàng xuống đáy ly
Uống trăng từ độ tuổi xuân thì
Giờ trăng nay đã già tri kỷ
Thành máu luân lưu khắp tứ chi
 
Có những trận cười mỗi cuộc say
Từ khi trăng khuyết tới trăng đầy
Nhìn em cũng đủ say dăm bữa
Xuống địa ngục rồi vẫn ngất ngây
 
Vũ trụ mênh mang bóng nguyệt tàn
Long lanh cành lá giọt sương tan
Em là giọt rượu còn vương vấn
Dành lại trăm năm uống một lần
 
Ly đựng càn khôn, một khối sầu
Tuốt gươm ta xẻ dọc đêm thâu
Lâng lâng tìm lại ngày xưa ấy
Ánh mắt bâng khuâng buổi hẹn đầu
 
Tưởng niệm cuộc tình đã thoáng qua
Đêm nay uống cạn chén quan hà
Rồi mai quên hết đường trăng cũ
Về lại cuộc đời sương khói pha


Đỗ Hồng

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 5 tháng 3 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "ĐỜI SƯƠNG KHÓI"